Mang nhiều tiềm năng âm nhạc vươn ra thế giới (Phần 2)
Tác giả: Yamaha Music
Âm nhạc là một ngôn ngữ chung.
Kate Eberstadt đã bắt đầu dự án Hutto với niềm khát khao có thể mang sức mạnh của âm nhạc - điều mà cô ấy đã học được từ người thầy của mình - đến với những đứa trẻ tị nạn đang sống ở Đức. Chúng tôi đã hỏi Kate rằng dự án này đã mang lại những thay đổi gì và bằng cách nào mà những trải nghiệm của cô ấy với dự án lại có thể thay đổi hoàn toàn niềm tin của cô về sức mạnh của âm nhạc.
Âm nhạc mang đến những điều tích cực trong cuộc sống.
Khi tôi và những nhà làm phim tài liệu cùng đến Berlin, bước đầu tiên của chúng tôi là sắp xếp các chuyến thăm đến các trại tị nạn để tìm một nơi cho chương trình của chúng tôi bắt đầu. Một trại nhỏ hơn yêu cầu chúng tôi đến để nói chuyện với họ về chương trình. Đây là một trại với 170 người, trong đó có 40 trẻ em. Khi chúng tôi đến thăm, họ yêu cầu chúng tôi trình bày dự án với những người sống trong trại. Những nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt của họ khi họ nhận ra dự án sẽ nói về điều gì — âm nhạc. Họ bắt đầu đặt câu hỏi:
“Bạn có thể dạy guitar không?”
“Thế còn piano?”
“Và hát?”
Chúng tôi bắt đầu tổ chức lớp học âm nhạc và biểu diễn nghệ thuật ba lần một tuần trong một không gian do Hội Chữ thập đỏ cung cấp. 25 trẻ em đến từ Syria, Afghanistan, Iraq, Palestine và Moldova, trong độ tuổi từ 3 đến 14, đã đăng ký. Mục đích của chúng tôi là khuyến khích giao tiếp giữa những trẻ em có thể gặp khó khăn trong việc kết nối với nhau. Khi bọn trẻ cảm thấy thoải mái với những kiến thức của chúng về ký hiệu âm nhạc và thang âm, chúng sẽ muốn dạy những người khác trong trại khẩn cấp. Tôi vẫn còn nhớ về một cô bé kể cho nhân viên bảo vệ bên ngoài lớp học về cung, thứ mà cô bé vừa học được. Một lần nữa, sự thật mà Benjamin Hutto đã dạy tôi nhận ra trong cuộc sống thực: âm nhạc có sức mạnh xây dựng cộng đồng, gắn kết các rào cản của văn hóa và xã hội.
Trong số những khách mời đến để chia sẻ những điều kỳ diệu của âm nhạc, có nghệ sĩ cello chuyên nghiệp, Lucy Railton.
Từ nói thì thầm cho đến hát.
Có một bé gái sáu tuổi đến từ Syria trong số những đứa trẻ tham gia chương trình. Cô bé có những vết sẹo có thể nhìn thấy do một vụ nổ. Khi chúng tôi lần đầu tiên nhìn thấy cô bé, cô ấy rất ít nói, chủ yếu nói thì thầm. Cô ấy quan sát trong sự im lặng khi mọi người cùng tổ chức nhóm cho buổi diễn tập đầu tiên. Chúng tôi liên tục hỏi cô bé liệu cô có muốn tham gia cùng không. Cuối cùng, cô ấy đồng ý tham gia các lớp học sau vài tuần, nhưng cô ấy vẫn sợ hãi, lặng lẽ quan sát từ bên ngoài. Qua từng tuần, cô ấy dường như trở nên yêu thích âm nhạc hơn và cảm thấy thoải mái hơn. Một ngày nọ, cô ấy giơ tay và tình nguyện bắt cặp với một đứa trẻ lớn hơn để làm bài tập soi gương. Từ thời điểm đó, cô tham gia mọi lớp học và hoạt động. Ngay cả trong các bài luyện thanh, nơi mà cô ấy đã từng chỉ thì thầm, cô ấy đã mạnh dạn cất tiếng hát với một nụ cười tươi tắn. Vào cuối dự án, mọi hành động của cô bé trong lớp học đã thay đổi hoàn toàn: cô là một trong những người tham gia tích cực nhất và là nhà lãnh đạo mạnh mẽ nhất trong lớp. Đó thật sự là một trải nghiệm cảm động khi nhìn thấy sự phát triển của cô bé. Cô ấy là tấm gương cho tất cả mọi người, từ các bạn cùng lớp đến các tình nguyện viên cho đến nhân viên chương trình.
Ngày Gia đình, nơi trẻ em có thể giới thiệu những gì chúng đã học được với phụ huynh và các tình nguyện viên. Dự án Hutto đã tổ chức nhiều sự kiện có sự tham gia của các bậc phụ huynh và bằng âm nhạc, chúng tôi đã kết nối từng cá nhân với nhau để tạo ra một cộng đồng hỗ trợ lẫn nhau.
Âm nhạc kết nối mọi người trở thành một cộng đồng chung.
Trong khoảng thời gian sáu tháng mà dự án thực hiện, 80 tình nguyện viên đến từ khắp nơi trên thế giới đã đến Berlin để ủng hộ chúng tôi. Các nghệ sĩ khách mời đã cống hiến thời gian và kỹ năng của họ trong các hội thảo chuyên biệt, bao gồm một số hội thảo tập trung vào khiêu vũ, sáng tác âm nhạc và kịch. Một trong những kỷ niệm đẹp nhất đối với tôi là buổi biểu diễn cuối cùng của cả đoàn. Đó là một buổi tối âm nhạc và lễ kỷ niệm mà chúng tôi đã tổ chức với các em nhỏ cùng gia đình chúng. Buổi lễ ấy kết thúc bằng việc nấu các món ăn truyền thống từ quê hương của mọi đứa trẻ. Vào tháng 7 năm 2016, chúng tôi đã tổ chức buổi diễn tập cuối cùng để đánh dấu sự kết thúc của dự án, và trại tị nạn đã bị giải tán sáu tháng sau đó vào mùa đông. Trở lại cuộc sống của tôi ở Hoa Kỳ, tôi nghĩ về những đứa trẻ đó mỗi ngày.
Khi chúng tôi bắt đầu dự án, những đứa trẻ đến từ các nền văn hóa khác nhau thiếu một ngôn ngữ chung để giao tiếp và chia sẻ. Điều này cũng đúng đối với các tình nguyện viên và nhân viên. Âm nhạc và các buổi biểu diễn nghệ thuật đã trở thành ngôn ngữ chung đó.
Tôi quyết tâm tiếp tục khám phá sức mạnh của âm nhạc và nghệ thuật biểu diễn như một phương tiện để hình thành cộng đồng và khám phá ranh giới của những gì âm nhạc có thể làm cho người khác và thế giới của chúng ta.
Trung tâm của cộng đồng này được gắn kết bởi âm nhạc và khiêu vũ, là những đứa trẻ đến từ Afghanistan, Iraq, Iran, Palestine, Moldova và Syria. Họ khám phá niềm đam mê âm nhạc và nghệ thuật của bản thân thông qua các hoạt động khác nhau do dự án Hutto cung cấp.
Về tác giả
Kate Eberstadt đang là một hoạ sĩ sống tại New York và là một nhạc sĩ có thể hát, chơi piano, sáng tác và chơi nhạc hợp xướng. Sau khi học việc cùng với Robert Wilson tại Watermill Center, Kate đã sáng lập ra The Hotto Project, một dự án nghệ thuật cộng đồng nhằm khai thác sức mạnh của âm nhạc và biểu diễn mang lại nguồn hy vọng cho những đứa trẻ tị nạn đang sống tại Berlin.
Thông tin liên hệ:
Yamaha Music Vietnam
Hotline: 1900 299 279 (9h - 17h, Thứ 2 - Thứ 6 hàng tuần)
Facebook: Yamaha Music School Vietnam